
Chữa lành: không nhất thiết phải lên núi cao, vào rừng sâu
Người ta hay bảo: “Tôi muốn buông hết, lên núi sống một mình cho yên.” Nghe thì có lý. Nhưng thực ra, để chữa lành, đâu cần rút lui khỏi cuộc đời. Chúng ta vẫn có thể sống giữa phố thị, làm công việc thường ngày, chăm lo cho gia đình… và vẫn lặng lẽ chữa lành chính mình - từng chút một.
Chữa lành không bắt buộc phải đi xa
Đôi khi, ta tưởng rằng chỉ cần thay đổi môi trường - leo lên núi cao, vào rừng sâu, rời bỏ mọi thứ - là sẽ được chữa lành. Nhưng thật ra, nỗi mỏi mệt nằm bên trong ta. Ta mang nó theo, bất kể ở đâu. Đi xa có thể giúp dịu lại đôi chút, nhưng nếu không lắng nghe và chăm sóc bản thân từ gốc rễ, thì rồi cũng mệt lại.
Chữa lành bắt đầu từ sự quay về với chính mình - ở ngay nơi mình đang sống.

Chỉ cần một chỗ ngồi yên, một khoảng thở chậm
Một góc nhỏ yên tĩnh trong nhà, một buổi sáng không điện thoại, một chiều ngồi bên cửa sổ ngắm mây trôi… Những điều rất đỗi giản dị ấy lại là nơi chữa lành rất sâu. Bởi đó là khi ta cho phép mình dừng lại, thở đều, nghe nhịp tim, cảm nhận thân thể.
Khi ấy, hệ thần kinh giao cảm thôi căng lên, phó giao cảm dịu xuống, và cơ thể bắt đầu tự phục hồi - như cây sau mưa, như đất sau nắng hạn.
Chữa lành có mặt trong từng hành động thường ngày
Chăm sóc một bữa ăn lành mạnh. Tưới nước cho chậu cây bé xíu. Gấp quần áo một cách cẩn thận. Nghe một bản nhạc nhẹ. Nhắn một lời tử tế cho người mình thương. Tất cả những điều tưởng nhỏ bé ấy, nếu làm với sự có mặt trọn vẹn, đều là một cách chữa lành.
Vì chữa lành không phải là trốn chạy khỏi đời sống, mà là sống đầy hơn với chính nó.
Lắng nghe thân thể, chạm lại cảm xúc
Có những mệt mỏi không cần nói ra. Chỉ cần ngồi yên và đặt tay lên ngực, lên bụng, lắng nghe nhịp thở. Có những buồn lo chỉ cần được thừa nhận, không cần giải thích. Khi ta thôi gồng, thôi ép mình phải luôn mạnh mẽ, thì cơ thể cũng được quyền thở phào.
Chữa lành là dám yếu, dám mệt, dám nghỉ ngơi. Không phải là làm thêm điều gì, mà là buông bớt những gắng gượng không cần thiết.
Chữa lành không đòi hỏi hoàn hảo - chỉ cần có mặt
Bạn không cần phải thiền lâu, không cần phải viết nhật ký mỗi ngày, không cần phải theo đuổi một kỹ thuật đặc biệt nào. Chỉ cần bạn có mặt, đủ thành thật với chính mình, đủ dịu dàng với bản thân - thế là đã bắt đầu rồi.
Thế giới có thể rất ồn ào. Nhưng bạn vẫn có thể giữ một chỗ yên tĩnh bên trong mình.
Không cần lên núi cao, không cần vào rừng sâu.
Chỉ cần… quay về.
Khoá học liên quan
Các bài viết liên quan

Âm nhạc chữa lành
Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường mở một bản nhạc khi buồn, khi mệt, khi không biết nói gì. Âm nhạc như một người bạn. Có khi thì thầm, có khi vỗ về, có khi chỉ đơn giản là ngồi đó - bên cạnh ta, không hỏi han, không xét đoán. Vậy mà lòng nhẹ hẳn đi.

Chữa lành: không nhất thiết phải lên núi cao, vào rừng sâu
Người ta hay bảo: “Tôi muốn buông hết, lên núi sống một mình cho yên.” Nghe thì có lý. Nhưng thực ra, để chữa lành, đâu cần rút lui khỏi cuộc đời. Chúng ta vẫn có thể sống giữa phố thị, làm công việc thường ngày, chăm lo cho gia đình… và vẫn lặng lẽ chữa lành chính mình - từng chút một.
Kết nối với thiên nhiên, cơ thể sẽ biết cách phục hồi
Mỗi khi thấy lòng mình mệt mỏi, tôi thường tìm đến một nơi có cây xanh, có ánh nắng, có chút gió và tiếng chim. Chỉ cần vậy thôi, không cần thuốc thang gì cả, cơ thể như được sạc lại. Thiên nhiên có một năng lực chữa lành rất sâu - lặng lẽ, nhưng bền bỉ. Chỉ cần ta chịu dừng lại và lắng nghe.
