
Âm nhạc chữa lành
Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường mở một bản nhạc khi buồn, khi mệt, khi không biết nói gì. Âm nhạc như một người bạn. Có khi thì thầm, có khi vỗ về, có khi chỉ đơn giản là ngồi đó - bên cạnh ta, không hỏi han, không xét đoán. Vậy mà lòng nhẹ hẳn đi.
Âm nhạc không chỉ để giải trí
Ta quen nghĩ nhạc là để vui chơi, để làm nền, để tránh im lặng. Nhưng nhạc không chỉ có vậy. Nhạc còn để chạm vào. Để vén lên một lớp bụi mờ cảm xúc mà ta giấu kỹ. Để gõ vào những ký ức tưởng đã ngủ yên.
Có khi ta không thể diễn tả bằng lời, nhưng âm nhạc làm được điều đó thay ta.

Âm nhạc đi thẳng vào hệ thần kinh
Khoa học ngày nay cho thấy: âm nhạc ảnh hưởng trực tiếp đến hệ thần kinh - từ nhịp tim, huyết áp cho đến hormone căng thẳng. Một bản nhạc chậm, dịu nhẹ có thể giúp hệ thần kinh phó giao cảm hoạt động tốt hơn, đưa ta về trạng thái thư giãn tự nhiên. Có thể chỉ là vài phút, nhưng đủ để đầu óc bớt căng, tim bớt loạn nhịp, và thở được sâu hơn.
Những lúc không biết làm gì, hãy mở nhạc
Khi không ngủ được. Khi đầu óc rối bời. Khi cảm xúc hỗn loạn, chẳng rõ là buồn hay giận, mệt hay chán… hãy mở một bản nhạc. Nhẹ nhàng. Không lời cũng được. Không cần hiểu, chỉ cần nghe.
Và để cho âm thanh đi vào. Không ép buộc, không cố gắng “thư giãn”. Cứ để nó trôi. Như nước tưới một mảnh đất khô.
Không có loại nhạc chữa lành cố định
Có người thấy nhạc piano giúp dịu lại. Có người lại cần tiếng hát da diết của Trịnh, của Phạm Duy. Có người nghe tiếng sáo, người khác lại nghe jazz, nghe nhạc thiền, hoặc chỉ là tiếng mưa, tiếng suối, tiếng chuông gió…
Điều quan trọng không phải là “nghe đúng loại”, mà là “nghe đúng lúc”. Nhạc nào chạm được mình, thì nhạc đó có thể chữa lành mình.
Âm nhạc và sự có mặt
Khi nghe nhạc, nếu có thể, bạn hãy ngồi yên. Nhắm mắt lại. Thả lỏng vai, buông bàn tay, đặt nhẹ đôi chân xuống đất. Chỉ cần thế thôi. Không làm gì cả. Không nghĩ gì nhiều. Chỉ lắng nghe. Một bản nhạc, một cơ thể đang thở, một tâm hồn đang được an ủi.
Chữa lành không nhất thiết phải hành động. Có khi chỉ là một buổi chiều, ngồi bên ly trà, với âm nhạc nhẹ nhàng, và lòng không còn gợn sóng.
Âm nhạc không chữa khỏi - nhưng giúp ta sống dịu lại
Có những vết thương không thể xóa, nhưng có thể lắng xuống. Có những nỗi buồn không thể cất đi, nhưng có thể đặt nhẹ hơn. Âm nhạc không xóa sạch cuộc sống - nó chỉ thêm chút màu, chút hơi ấm, chút rung cảm - để ta tiếp tục.
Và đôi khi, thế là đủ rồi.
Khoá học liên quan
Các bài viết liên quan

Âm nhạc chữa lành
Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường mở một bản nhạc khi buồn, khi mệt, khi không biết nói gì. Âm nhạc như một người bạn. Có khi thì thầm, có khi vỗ về, có khi chỉ đơn giản là ngồi đó - bên cạnh ta, không hỏi han, không xét đoán. Vậy mà lòng nhẹ hẳn đi.

Chữa lành: không nhất thiết phải lên núi cao, vào rừng sâu
Người ta hay bảo: “Tôi muốn buông hết, lên núi sống một mình cho yên.” Nghe thì có lý. Nhưng thực ra, để chữa lành, đâu cần rút lui khỏi cuộc đời. Chúng ta vẫn có thể sống giữa phố thị, làm công việc thường ngày, chăm lo cho gia đình… và vẫn lặng lẽ chữa lành chính mình - từng chút một.
Kết nối với thiên nhiên, cơ thể sẽ biết cách phục hồi
Mỗi khi thấy lòng mình mệt mỏi, tôi thường tìm đến một nơi có cây xanh, có ánh nắng, có chút gió và tiếng chim. Chỉ cần vậy thôi, không cần thuốc thang gì cả, cơ thể như được sạc lại. Thiên nhiên có một năng lực chữa lành rất sâu - lặng lẽ, nhưng bền bỉ. Chỉ cần ta chịu dừng lại và lắng nghe.
